Conect The Friends ! |
|
| 5 chàng trai và 1 cô gái [..::Truyện ngắn:...] | |
| | Tác giả | Thông điệp |
---|
Admin Admin (Tổng Tư Lệnh - Tổng Chỉ Huy)
Tổng số bài gửi : 344 Age : 34 Đến từ : Phía chân trời !! Gần ngay trước mắt. Đó là từ forum này !! (^O^) Registration date : 04/04/2008
| Tiêu đề: 5 chàng trai và 1 cô gái [..::Truyện ngắn:...] Thu May 15, 2008 4:19 pm | |
| 5 chàng trai và 1 cô gái
--------------------------------------------------------------------------------
Tập 1 Vừa bước xuống máy bay, cái lạnh đã ập vào người nhưng nó chẳng có ý nghĩa gì đối với tôi đơn giản là vì tôi đang sướng điên người khi thoát ra khỏi vòng kềm kẹp của papa và mama, đã trở thành người tự do.Seoul đang vào những ngày đầu đông vì thế khá lạnh và còn có cả mưa nữa.Thật xui xẻo vì tôi ko thể vào khách sạn (cái nì chút xíu nữa sẽ rõ) còn nhà trọ thì tìm hoài ko ra.Mưa mỗi lúc mỗi nặng hạt hơn.Hình như có một ngôi nhà-tôi căng mắt ra nhìn vì sợ mình lầm.Ơ-rê-ka, tại sao mình ko xin ở lại đây một đêm chứ?Nghe nói người Hàn Quốc khá là thân thiện và tốt bụng.Nghĩ là làm, tôi bước nhanh đến nơi có thể là chỗ nghỉ đêm nay của mình.Đó phải gọi là biệt thự thì đúng hơn, nó đẹp và rất rộng.....BINH.......-cánh cửa đột ngột mở ra khiến cho tôi bị...dập mũi
-Ui da, chết tôi rùi.Này, có mắt ko đấy, xô cửa ra thì phải nhìn chứ?-tôi vừa cằn nhằn vừa đưa tay lên xoa xoa cái mũi đáng thương của mình
-Cô hay thật, tự dưng đứng trước cửa nhà người ta làm gì?Có ý đồ gì đó hả?-người con trai trong nhà nhìn tôi dò xét.
-Ý đồ cái đầu anh í, tôi thèm vào-tôi bĩu môi
-Vậy thì xéo đi, còn đứng đấy làm gì?Lại còn quát tháo om sòm nữa chứ, thật là...RẦM....-anh ta đóng cửa một cách phũ phàng
-Này, anh đối xử với con gái như vậy đó hả?anh ra đây mau lên tôi có chuyện muốn nói-tôi đập cửa lia lịa.
_Ôi điên mất thui đúng là cái đồ...Đáng ra thấy một cô gái yếu đuối đứng trước cửa nhà mình thì phải ân cần hỏi han giúp đỡ, đằng này lại....ẦM....ẦM-tôi lại tiếp tục sự nghiệp đập cửa.Hy vọng anh ta vì thương xót cái cửa hay vì điếc tai ko ngủ được mà nghĩ lại
-Chuyện gì đó?-một khuôn mặt thò ra nhưng ko phải tên thất đức lúc nãy mà là một người hết sức khả ố, ủa nhầm, khả ái.
_he he mình đã đoán đúng vậy là tối nay có chỗ ngủ rùi.-tôi cười thầm
-Tôi bị lạc đường, anh có thể cho tôi tá túc đêm nay được ko?-tôi cố nói bằng một giọng nhỏ nhẹ nhất và ko quên khuyến mãi thêm một nụ cười dễ thương nhất
-Ra thế, nhưng.....ko bao giờ-anh ta đáp ngắn gọn, khuôn mặt lạnh băng, ko chút cảm xúc.Sau đó anh ta toan bước vào trong nhưng tôi sao có thể để cánh cửa đó khép lại một lần nữa chứ?Thế là diễn ra một cuộc giằng co và tôi là người chiến thắng.
-anh là một người đẹp trai, tốt bụng vì thế cho tôi ở đây đi!chỉ một đêm thui mà.Tôi là phận nữ nhi yếu đuối,đi lang thang giữa đêm thế này ai đảm bảo là ko có việc gì xảy ra chứ?anh nỡ thấy chết mà ko cứu sao?-tôi nói như muốn khóc.
_Có lẽ anh ta đã động ***g rùi, công nhận mình đóng kịch đạt ghê-tôi hí hửng
-Ở cuối đường có một nhà nghỉ, cô hãy đến đó đi-anh ta chỉ tay về phía cuối đường
-KO!bây giờ trời đang mưa tầm tã tôi lại quá mệt rồi.Làm ơn đi mà.Please!-tôi cố nài nỉ
-Thôi được rồi, vào đi-anh ta thở dài
-Hura, cảm ơn anh nhìu lém-tôi nhảy cẫng lên
-Micky!Cậu muốn Max nổi điên lên sao?nó ghét nhất là cho người lạ vào nhà mà lại là một cô gái nữa chứ-một người trong nhà lên tiếng.
Anh chàng đó là Micky sao?tên gì cứ là lạ, ngồ ngộ.Nếu tôi nhớ ko lầm thì hình như đó là tên của một con chuột mà, đúng hok ta? Micky chẳng nói gì, cứ thế đi thẳng lên lầu, bỏ mặt tôi bơ vơ.Anh ta đúng là đồ máu lạnh, thật đáng ghét.
-ÔI hết hồn, anh làm trò gì thế hả?-một gương mặt đang ghé sát vào mặt tôi, xém chút nữa là môi kề môi rùi.-Đúng là đồ dê xồm, bệnh hoạn.Này này...-tôi càng cố gắng đẩy ra xa thì hắn ta lại càng dí sát vào mặt tôi mới đau chứ
-Thôi đi Uno, đừng chọc cô ấy nữa.Cậu đúng là già ko bỏ, nhỏ ko tha-một anh chàng khá bảnh bao xuất hiện trước cửa nhà bếp đã giải cứu cho tôi.Ân nhân sau khi mắng mỏ tên khùng đó đã quay sang cười hiền lành với tôi
-em ko sao đấy chứ?-bọn nó là vậy đó, đừng chấp nhá!Anh là Hero, còn em?
-người ta thường gọi em là Jenny.
_Đúng là trong nhà này chỉ có anh ta là bình thường thôi, bọn còn lại ko dở người như tên Uno cũng lạnh lùng như tên Micky, ko có tình người như Max thì cũng xem thường con gái như...à mà hắn ta tên gì ấy nhở?Như hiểu ý, anh ta giới thiệu ngay
-tôi là Xiah.Rất vui được gặp cô
-À vâng.Tôi cũng vậy. Nhưng tôi cảm thấy hình như có điều gì ko ổn ở đây, chính xác là trong cái nhà này.Nãy giờ tôi chỉ thấy có mấy tên trạc tuổi nhau.
-Ủa thế bố mẹ các anh đâu rùi?-tôi hỏi
-Bố mẹ?-Hero ngạc nhiên, mất mấy giây anh ta mới trả lời.-À ở đây chỉ có bọn anh thui, ko có người khác đâu
-SAO KIA?-tôi hét lên thiếu điều bể nhà
-Sợ rùi sao?Bây giờ hối hận còn kịp đấy-Tên Max đã đứng ở cầu thang từ lúc nào
-Việc..việc gì phải sợ chứ?Tôi có võ đấy,đai đen Karate, xem các anh dám làm gì tôi nào.Nói vậy chứ trong ***g tôi rất sợ vì thật ra tôi có biết chút võ nào đâu, mà nếu có đi nữa thì cũng ko địch lại 5 tên con trai.Đúng là hối hận thật nhưng trông thấy cái tên Max kia là tôi lại muốn ở lại chọc tức hắn chơi cho bõ ghét
-Được thôi nhưng nếu sáng mai tôi còn thấy cô thì biết tay tôi, tôi sẽ quẳng cô ra khỏi nhà như một bị rác đấy, lúc đó đừng trách sao tôi độc ác nhá, tôi báo trước rùi-Nói xong hắn đi mất.
-ÔI trời ơi.Sao lại có người xấu xa đến vậy hả trời.Đã vậy, tôi nhất định sẽ tìm cách ở lại đây cho anh tức xịt khói lỗ tai, đứt mạch máu não chết để đời bớt u ám.Hừ hãy chờ xem.
Tập 2 -tối nay em tạm ngủ ở phòng tôi nhé?-Hero cắt ngang dòng suy nghĩ của tôi.Tôi nhìn anh ta bằng một đôi mắt vừa ngạc nhiên lại xen lẫn chút sợ hãi
- ko ai làm gì em đâu,đừng lo,anh sẽ ngủ ở phòng khác, còn nếu chưa an tâm thì em cứ việc khóa cửa lại.Đây là chìa khóa
_anh ta có vẻ rất tốt bụng,thật ko hiểu một thiên thần như anh ta sao lại sống chung được với bọn ác quỷ kia?-tôi ngạc nhiên ra vẻ khó hỉu
-Cảm ơn anh rất rất nhìu.-tôi cười với Hero
-Em biết nhóm nhạc DBSK chứ?-anh ta trên đường đi hỏi
Sau một hồi lục lọi, tìm kiếm thì cuối cùng bộ não của tôi đưa ra câu trả lời:bó tay.com.Tôi quay sang anh ta cười giả lả.
-Em chịu thôi, từ nhỏ đến giờ hiếm khi xem ca nhạc.Mà hình như đó là ban nhạc của HQ phải hok?Nếu thía thì anh hỏi nhầm người rùi, em vừa từ Mĩ sang mà.
-Ko phải chứ?
-Thật đấy.Em sinh ra và lớn lên ở đó nhưng bố mẹ thì luôn luôn bắt nói tiếng Hàn cho khỏi quên nguồn cội
-Ra thế-anh ta gật gù.À mà em qua đây du lịch hay làm gì?Sao ko đặt khách sạn trước?
-Em trốn nhà-tôi bình thản trả lời.Đúng ra thì ko nên nói cho anh ta biết nhưng Hero là một người tốt chắc anh ta sẽ ko tiết lộ bí mật này ra đâu.Vả lại có một người để tâm sự cũng tốt đấy chứ!Nếu cứ để trong ***g hoài chắc điên mất
-Hả???-anh ta mắt chữ A, mồm chữ O nhìn tôi.
-anh có thể giữ bí mật dùm em ko?
-Nhưng sao lại phải như thế?
-Anh biết tập đoàn M-hotel chứ?
-Uh có biết....Mà khoan đã…-anh ta nhìn tôi.Em đừng nói……em là……
-Yes!Bố mẹ bắt em phải học ngành quản trị kinh doanh nhưng em hok thik và thế là...tèng...téng...teng
-Anh ko hiểu.Một cuộc sống tốt như thế mọi người ước còn ko được, vậy mà...?Em làm vậy có quá hok?Đừng vì bồng bột nhất thời mà khổ cả đời đấy, hãy suy nghĩ cho kĩ vào.
-Anh ko phải lo.Mỗi chúng ta, ai cũng đều có một ước mơ riêng cho mình nhưng nhìu người lại ko thể đạt được vì có suy nghĩ như anh nhưng em thì ko thế.Em từ nhỏ đã có niềm đam mê đối với nước hoa, đã tự hứa là nhất định sẽ sáng chế ra một loại nước hoa nổi tiếng thế giới.Đó là mục đích sống của em, nhất định phải làm được.
-uh anh hiểu rồi, tùy em thôi.Mà em đi ngủ sớm đi.-Hero đóng cửa lại và đi ra ngoài
Tôi nhìn một lượt căn phòng,đúng là rất sạch sẽ và ngăn nắp, ko ai có thể nghĩ đó là phòng của con trai đâu.Bỗng dưng có một tấm hình đập vào mắt, nó như có sức hút mãnh liệt khiến tôi phải dán chặt mắt vào .
-Ai kia?Chẳng phải đó là hình của 5 tên lúc nãy sao?tôi tiến sát hơn
“……Nhóm nhạc DBSK đang làm mưa làm gió trên thị trường âm nhạc châu Á …”-tôi đọc dòng chữ trên tấm hình.
Á-tôi hét lên thất thanh và té phich xuống sàn.Mất mấy phút để trấn tĩnh lại, lúc tôi đứng dậy được thì bọn họ đã có mặt trước cửa phòng từ lúc nào, đông đủ cả, ko thiếu một người nào
- Chuyện gì vậy?Bộ có ma hù em hả?Hồi giờ bọn anh ở đây đâu thấy một con ma nào đâu?-Xiah lên tiếng
-Cô ko bị hội chứng down đó chớ?nửa đêm nửa hôm la hét om sòm như lên cơn.Có cần tôi đưa vào bệnh viện hok?-Max nói bằng giọng chế giễu.Nhưng tôi chả thèm để ý
.-Các anh là…tôi chỉ tay về phía tấm poster
-Giờ mới nhận ra sao?-Micky hỏi.Tôi tưởng cô biết từ lâu rùi chứ?
-Cô thật đúng là có mắt mà như ko.Chúng tôi hát hay, đẹp trai, nổi tiếng vậy mà lại ko bít. Hay là cô giả vờ đấy?-Max ngờ vực
-Hey, you đừng có mà quá đáng nhá.Anh hát hay, nổi tiếng cỡ nào mặc xác anh, liên quan gì đến tôi? Công nhận là anh cũng có chút nhan sắc nhưng như thế thui thì vẫn còn chưa đủ, vì vậy đừng có mà tự phụ
-Cô nói vậy là sao? Như thế mà bảo là chưa đủ sao?
_Cơ hội tốt đây rồi, nhân dịp này mình phải cho anh ta vô tròng mới được.He …he.Lần này anh sẽ được một phen lộn ruột đây Max ạ-tôi cười thầm
-Anh muốn bít đúng ko?Nhưng tôi có một điều kiện,nếu tìm ra được anh thiếu gì, tôi sẽ được ở lại đây đến khi nào muốn thì sẽ đi, còn nếu ko thì……
-Thì cuốn gói ngay lập tức.OK?anh ta vênh mặt lên thách thức
_Hừ anh tự tin quá nhỉ nhưng bản cô nương đây sẽ cho nếm mùi lợi hại
-Cái anh còn thiếu đó là:………***g tốt
-Ha ha ha, cái quái gì thía?Cô có bị mất trí ko đoá?
-tôi đâu có chạm mạch như anh.Đây nói cho mà biết để còn học hỏi thêm, lắng tai mà nghe nhá. Làm người thì phải bít yêu thương đồng loại, giúp dỡ nhau lúc hoạn nạn, còn anh ý à, hỏng hỏng, ko biết anh có được dạy điều này từ lúc bé ko nữa?
-Này này, ………-Max lắp bắp
-Ko công nhận à?Có cần tôi kể tội ác của anh ra cho mọi người nghe ko hả?Hero thì khỏi phải nói rồi.Còn như Micky kia kìa, anh ta ít ra cũng biết thương hoa tiếc ngọc mà cho tôi vào nhà chứ ko như ai kia
-Hi hi hi, ha ha ha....-mọi người cười ầm lên
-Cười gì hả?Có im ngay ko?-Max hét lên.Mặt anh ta đỏ gay.Chắc là máu dồn lên trên não hết rồi đây.Cho đáng đời, ai bảo động vào tiểu thư này chứ.
-Stop here.Anh thua rùi, từ giờ tôi sẽ ở đây.Oáp, tôi buồn ngủ quá rồi,chúc mọi người ngủ ngon .Nói rồi tôi phi thẳng lên giường, trùm chăn kín mít để chấm dứt cuộc đấu khẩu chứ nếu nói thêm vài câu nữa chắc sẽ phiền với cái tên Max đó.Ha ha thế là khỏi phải lo chỗ trú thân nữa rùi.Công nhận nơi này dễ chịu thật.Tôi ngủ thiếp đi lúc nào ko hay…… Một mùi thơm xộc thẳng vào mũi khiến tôi ko tài nào cưỡng lại được.
_ôi đã 10h rùi sao?-tôi nhổm dậy. Chắc tại hôm qua ngủ trễ quá lại thêm phần mệt mỏi vì phải tốn hơi sức đi ***g vòng và...cãi nhau với Max.
[Còn tiếp....] | |
| | | Admin Admin (Tổng Tư Lệnh - Tổng Chỉ Huy)
Tổng số bài gửi : 344 Age : 34 Đến từ : Phía chân trời !! Gần ngay trước mắt. Đó là từ forum này !! (^O^) Registration date : 04/04/2008
| Tiêu đề: Tiếp thep: 5 chàng trai và 1 cô gái [..::Truyện ngắn:...] Thu May 15, 2008 4:20 pm | |
| Vừa thấy mặt tôi Uno đã phi thân đến ngay, kê sát mũi vào người tôi hít hít và ...cười.Thật tôi ko thể chịu đựng được cái nụ cười ghê tởm đó, nó làm tôi tức sôi lên và muốn đấm cho hắn một cái vào mồm cho bõ cái tật cười kinh dị đó
-Này Jenny, người cô bé có mùi khét đó
-Gì???Ko phải chứ?-tôi ngờ vực
-Chứ còn gì nữa?Con gái con đứa gì mà nướng đến tận 10h sáng.Đã ở nhờ thì phải dậy sớm quét dọn hay ít ra cũng xuống phụ giúp Micky làm bếp chứ. Sau này ai lấy phải cô chắc khổ sở lắm đây, vừa lười lại vừa đanh đá hung dữ,ko chút nữ tính.-Max lên tiếng ngay
_Ôi trời ơi đúng là oan gia ngõ hẹp,mới sáng sớm đã phải gặp tên Max .Đáng lẽ ra tôi cũng ko muốn gây sự nhưng với cái giọng xóc óc như thế thì làm sao mà nhịn được chứ?
-Này, tôi cần đính chính lại lời nói của anh đấy.Anh bảo tôi ở nhờ sao?Hình như anh bị bệnh kém trí nhớ?Hoâm qua rõ ràng là tôi phải thi đấu với anh mới giành được chỗ ở trong nhà này chứ ko phải là được cho ở nhờ.
-Cái gì ?-Max hét lên.
-thôi thôi,dân gian có câu: "trời đánh còn tránh bữa ăn " đây lại là giờ ăn mà 2 người cứ thi nhau bắn liên hồi thế kia mọi người sao nuốt nổi chứ?-Xiah cắt ngang Jenny lại đây ngồi ăn cùng đi-Hero chỉ chỗ bên cạnh anh ta.
_Hừ tôi đây ko vì cái bụng nó réo quá thì anh ko còn đường sống đâu.-tôi liếc Max. Tôi ngồi xuống và ăn một cách tự nhiên, ko thèm đếm xỉa gì tới gương mặt khó chịu của anh ta....Cạch...-anh ta bỏ chén xuống bàn một cách ko thương tiếc
-Này cậu đi đâu vậy, sao ko ăn nữa?-Uno hỏi
-Tôi chỉ cần nhìn thấy mặt cô ta là đủ tức no rồi-Max hầm hầm nhìn tôi
-Cảm ơn!Vậy là tôi đây cũng giúp ích được cho anh đấy chứ?Nếu khi nào đói quá mà chưa có đồ bỏ bụng thì cứ đến gặp tôi nhé.Nói xong tôi lại tiếp tục ăn.
-Hôm nay đến lượt ai trực đây?Hình như là cậu phải ko Hero?Mình ăn xong rồi đây, nhớ dọn dẹp cho sạch vào nha.-Xiah kéo ghế đứng dậy. Thế rồi mọi người lần lượt rời bàn ăn còn lại tôi và Hero, à quên, còn một bãi chiến trường toàn là bát đĩa nữa.Thế nhưng anh ta lại bình thản ngồi ăn như ko có chuyện gì xảy ra.
-Này, sao mọi người bỏ đi hết vậy?bộ ko dọn dẹp gì sao?Họ bỏ mặc cho anh như vậy mà được hả?
-Chẳng có gì lạ đâu.Bọn anh chia nhau ra làm công việc này.Còn riêng Micky thì được miễn vì cậu ta phải nấu nướng mà.
-Ra thế.Vậy em giúp anh nha?
-Nếu em muốn thì cứ việc, anh ko cản đâu.-Hero cười -À mà em định học ở đâu vậy?
-Trường ĐH Seoul.em đã thi đậu vào rồi.-tôi đáp
-Thật vậy sao?thế thì chúng ta cùng trường rồi đấy.Bọn anh cũng học ở đó.Micky sẽ học làm đầu bếp vì bố cậu ta kinh doanh nhà hàng.Xiah thì theo ngành y, mấy cái bệnh viện lớn ở đây đều thuộc gia đình cậu ta đó.Uno hình như học về điện tử.-Hero tuôn ra một tràng.Cũng may là bọn họ đều ko học chung ngành chứ nếu ko thì tôi sẽ điên lên mất.Mà khoan, còn Max nữa, hắn ta mới là kẻ thù ko đội trời chung, nếu như...Ôi chỉ nghĩ đến thôi là máu đã muốn sôi lên rồi, huống chi....thôi cầu mong cho mọi việc tốt đẹp
-Còn Maxxthì sao?-tôi lo lắng hỏi
-Trước khi nói anh khuyên em nên bỏ bát đĩa xuống đi, đừng cầm bất cứ một thứ gì trên tay hết. Và phải thật bình tĩnh đó nha.Em biết tập đoàn Global chứ?
-ko biết mới lạ.Đấy là tập đoàn nước hoa nổi tiếng.Em rất mong sau này sẽ được vào đó làm việc.Mà sao anh hỏi vậy?Chuyện đó liên quan gì ở đây?
-Em nhầm!Gắn bó rất mật thiết là đằng khác.Max sẽ kế thừa tập đoàn đó đấy.Vì thế nên cậu ta chắc sẽ học chung với em.....XOẢNG....ÔI thôi rồi.chuyện mình ko mong nhất cũng đã đến.Trời ơi!kiểu này chắc phải tính lại thôi
-Đấy!anh đã bảo mà.Vỡ mất rồi-Hero kéo tôi về với thực tại
-Ôi em xin lỗi-tôi luống cuống nhặt những mảnh vỡ
-Em cẩn thận ko bị đứt tay đó,anh sợ nhất là thấy....-Á...-tôi kêu lên
-Này tôi nghe thấy tiếng rơi vỡ, có chuyện gì đấy?Jenny, em bị thương rồi kìa.-Xiah chạy tới chỗ tôi
-Máu...máu kìa Xiah, cậu làm gì đi chứ?Máu chảy nhìu quá kìa, Xiah!-Hero cuống cuồng
-Anh bình tĩnh đi, việc gì mà phải làm loạn lên thế chứ?-tôi nhăn nhó
-Hero, cậu đi lên trước đi, tôi sẽ lo cho cô ấy.Còn chần chờ gì nữa?Đi mau đi.-Xiah giục. Hero mất hút sau cánh cửa.
-Tôi chẳng hiểu gì cả?-tôi ngạc nhiên
-Cậu ta vốn sợ máu
-GÌ???-tôi nhìn Xiah ngờ vực.-Anh ta sao?
-Có gì lạ đâu.Nhân vô thập toàn mà, ai cũng phải sợ một cái gì chứ?Như anh đây cũng ko chịu được khi bị người ta chọc lét đấy.
-Nói vậy là mọi người trong nhà này đều có điểm yếu sao?Anh có thể cho em biết được ko?
-Được thôi.Này nhé, Micky thì sợ sâu bọ.Có một lần cậu ta nấu canh xong thì thấy có con sâu trong nồi.Nếu như người khác thì họ sẽ vớt nó ra khỏi xoong là xong đúng ko?Đằng này, cậu ta lại đem đổ nguyên nồi canh đi.Còn Uno thì sợ chuột, Max....Đang nói bỗng dưng anh ta dừng lại
-Sao?nói tiếp đi chứ?-tôi nôn nóng
-Phải có điều kiện gì chớ?Chẳng lẽ anh ko có được chút lợi ích gì sao?Nếu vậy thì ko nói nữa đâu, vừa tốn nước bọt lại chưa kể đến bọn nó nếu biết thì sẽ xử ko đẹp ko ăn tiền anh đó.Bộ em tưởng tội "bán đứng" bạn bè nhẹ lắm sao?
_Anh ta khôn thật chọn đúng ngay khúc gay cấn nhất thì dừng.Đúng là ....Nhưng nhất định phải tìm ra yếu điểm của Max.
-Okie.Anh nói điều kiện đi.Nhưng nói trước là em sẽ ko làm những việc quá đáng đâu đấy.
-Yên tâm, chẳng có gì ghê gớm đâu.-Xiah cười một cách nham hiểm (con tiep ) | |
| | | Admin Admin (Tổng Tư Lệnh - Tổng Chỉ Huy)
Tổng số bài gửi : 344 Age : 34 Đến từ : Phía chân trời !! Gần ngay trước mắt. Đó là từ forum này !! (^O^) Registration date : 04/04/2008
| Tiêu đề: Tiếp thep: 5 chàng trai và 1 cô gái [..::Truyện ngắn:...] Thu May 15, 2008 4:22 pm | |
| Tiep na :k15 Tập 3+4+5
Ko biết Xiah sẽ đưa ra điều kiện quái gở gì đây?Đã quá quen với cách cư xử kì dị của mấy thằng cha trong nhà này rồi nhưng thấy cái vẻ mặt kia của hắn thì tôi vẫn ko thể nào bình tĩnh được
-Này, anh nói nhanh đi, em còn có việc phải làm chứ hok có rảnh thời gian ngồi đây nghe anh cà kê dê ngỗng đâu-tôi thúc giục
-Rồi, rồi.Ghớm, con gái gì mà nóng thế coi chừng nổi mụn lên rồi kìa.Em kêu anh bằng ....bố đi rồi anh sẽ cho em biết bí mật của Max-anh ta cười cười
-Xiah!đầu óc anh có vấn đề à?có bị sốt ko?-tôi đưa tay sờ trán anh ta
-anh vẫn còn tỉnh táo, chưa bị khùng đâu.Sao chấp nhận điều kiện đó hok?
-Thôi thôi, tha cho em đi.Em ko muốn có đến 2 ông bố đâu.Một ông thôi còn chưa đủ rắc rối hay sao chứ?Mà tại sao anh lại muốn như thế.Nếu thik làm bố đến vậy thì kiếm một cô nào đó đi rồi....
-Này, này,ko đùa đâu, nghiêm túc đấy.Này nhé, bình thường trong những cuộc tranh luận, Max luôn là người chiến thắng.Có thể nói cậu ta là vô địch nhưng bây giờ em lại là người làm cho Max phải điêu đứng.Nếu như anh là bố em thì chẳng phải là rất tốt sao chứ?Đôi bên cùng có lợi mà.Em vừa có một người bố tuyệt vời lại vừa có một đồng minh.
-Nói cũng đúng.Nhưng mà....
-Nào quyết định nhanh đi-Xiah giục
-Okie.Bố ạ!
-Ha ha ngoan lắm con gái cưng.Vết thương đã được băng bó xong.Thôi bố đi đây, con ở lại dọn nốt nhá.Bye-Xiah đứng dậy
-Thiện tai!Thiện tai!Ở đây còn sót lại con ma nhà họ Hứa.-tôi đưa 2 tay lên chắp vào nhau
-Đâu???Ở đâu?sao bố ko thấy vậy?-Anh ta nhìn quanh
-Bố lúc nãy hứa với con cái gì mà giờ làm lơ hả?-tôi hét lên
-À suýt quên.Thông cảm đi, tuổi già mà.-anh ta cười hề hề-Max là chúa ghét.....-Xiah thì thầm vào tai tôi.Nói rồi hắn biến đi mất dạng.
_À há vậy là đại tiểu thơ đây nắm được yếu điểm của ngươi rồi Max ơi.lần này xem còn dám đối đầu với ta nữa ko?Mà khoan, trước khi xử lí hắn ta thì phải trừng trị cái tên Uno nham nhở kia trước đã cho rảnh tay chứ nếu ko thì phiền lém.Anh ta sợ chuột sao?Trong nhà này có chuột ko nhỉ?Chắc là ko vì nếu như có thì Uno đã "ngủm" từ đời tám hoánh rồi chứ làm gì có chuyện còn nhởn nhơ ở đây đi chọc gẹo người khác?Vậy là phải vất vả rồi đây!
-Này em hok sao rồi chứ?-Hero giờ mới xuất hiện
-Ha ha ha-tôi vừa nhìn thấy mặt anh ta là đã buồn cười ko chịu được.Chắc hok ai có thể ngờ là 5 chàng trai nổi tiếng của họ lại có những nỗi sợ hãi vu vơ như vậy.Tôi tưởng tượng nếu như đem chuyện này tiết lộ ra ngoài thì chắc có liveshow hay để xem đây.
-Em cười gì thế?-Mặt Hero đỏ bừng. Trông anh ta lúc đó vừa dễ thương lại vừa tội nghiệp nên tôi thôi ko chọc anh ta nữa.
-Ở đây đã được dọn dẹp xong rùi.Anh có thể đi chơi được rồi đấy-tôi nói
-Vậy à?Thế thì em lên đây anh có chuyện muốn nói.
_Hình như có chuyện quan trọng thì phải.Mong là mọi việc vẫn xuôn xẻ.-tôi nghĩ thầm
-Tại sao em lại nói dối?
-Nói dối sao???Em à?Nói dối ai?nói dối chuyện gì?-tôi nhìn Hero ngạc nhiên
-Em đã ko nói thật tên của mình cho bọn anh biết
_Thôi chết!Vậy là Hero đã phát hiện ra sự thật rùi sao?Ko đúng, anh ta ko thể nào bít nhanh như vậy được-tôi lo lắng
-Anh nói gì, em nghe ko hỉu?-tôi giả vờ ngờ nghệch
-Anh là cậu bé lúc nhỏ ở vườn táo đó, em còn nhớ chứ? Giọng Hero nhỏ dần nhưng nó lại có sức công phá lớn đối với tôi.Bỗng dưng mọi kí ức ngày xưa lại ùa về.Tôi khẽ rùng mình
-Là anh à?Nhưng làm thế nào mà....
-Chuyện đó ko quan trọng.Anh muốn hỏi em sao lại muốn dấu thân phận mình vậy?
-Em ko thik nói và cũng chẳng cần phải nói.Nếu như anh còn coi em là bạn thì hãy giữ bí mật dùm đi.
-Nhưng mà Eun Hye àh....
-Sau này anh đừng kêu em bằng cái tên đó.Hãy xem như chuyện ngày hôm nay chưa bao giờ xảy ra.Và anh cũng hãy quên hết quá khứ đi.Bây giờ em là Jenny chứ ko phải Eun Hye,còn anh là Hero, chúng ta ko phải là cô bé, cậu bé ngày đó nữa. Còn chuyện gì nữa hok?Em đi nhé. Nói rồi tôi đi thẳng một mạch. Tập 5 Quả thật là trái đất tròn.ko thể ngờ rằng tôi được gặp lại Jae Joong.Cứ ngỡ những kí ức ngày xưa ấy sẽ bị chìm vào quên lãng nhưng giờ đây lại hiện lên mồn một cứ như mới xảy ra ngày hôm qua vậy.... Mùa hè năm đó tôi tròn 9t.Vì công việc nên bố mẹ cứ phải đi công tác suốt vì thế tôi được cho về ở tại 1 trang trại trồng táo của bạn ba mẹ suốt 3 tháng.Tôi mau chóng thích nghi được với cuộc sống ở đó vì có thêm 2 người bạn.Một là Jae Joong (Hero ấy) cùng tuổi,cũng giống như tôi được gửi nhờ ở đó.hai là Song Chul, con của chủ trang trại hơn tôi 3t.Vì là đứa con gái duy nhất ở đấy nên tôi được mọi người khá là cưng chiều.Nhất là 2 người đó.Mọi việc tôi nói ra đều được đáp ứng.Có lẽ đó là quãng thời gian hạnh phúc nhất.Và cuộc sống sẽ yên bình trôi nếu như ko có ngày hôm ấy....
-Anh Song Chul, bọn em ở đây-tôi vẫy tay
-2 đứa làm gì mà giờ này kêu anh ra đây?
-Chúng em sẽ đi bắt đom đóm.Nghe nói buổi tối có nhìu lắm.-Hero hớn hở khoe
-Vậy bắt ở đâu đây?-Song Chul hỏi
-Ra thác nước-tôi đề nghị
-Ko được.Nơi đó rất nguy hiểm, chưa kể để đến được đó phải lội qua con suối nước chảy xiết.Hãy đến vườn hoa đi, nơi đó cũng có rất nhìu đom đóm vậy-Song Chul đáp
-Này Lee Song Chul!anh sợ sao?đúng là đồ thỏ đé.Thế thì anh ở nhà đi, ko cần nữa.Mình đi thôi Jae Joong-tôi nói bằng giọng giận dỗi
-Ko phải thế, em hỉu nhầm rồi anh chỉ là lo cho 2 đứa thôi.... Suy nghĩ 1 hồi lâu cuối cùng thì anh ta cũng đưa ra quyết định
-Công chúa xinh đẹp của chúng ta đã muốn vậy thì phải làm theo thui.Nhưng mà phải đi theo sát anh đấy, nhớ chưa?
-Tuân lệnh-tôi và Hero đồng thanh đáp
Chao ôi!Cảnh thần tiên là đây.Bốn bề là rừng cây bát ngát.Ở giữa là 1 thác nước lung linh dưới ánh trăng tưởng chừng như 1 tấm vải lụa đính kèm hàng ngàn viên kim cương lấp lánh buông rũ từ trên cao xuống.Xung quanh đom đóm nhìu vô số kể.Chúng bay chập chờn trên đầu và còn đậu cả lên người.Một con...hai con...ba con...tôi thích thú với công việc bắt chúng.
-Eun Hye chúng ta về thôi!Yoon Eun Hye!
-Yes, em biết roài.
Trên đường về Song Chul oppa đã trượt chân và bị dòng nước hung hãn tại con suối đó cuốn đi mất.Sau chuyện đó tôi đã rất đau khổ và nhốt mình trong phòng, ko tiếp xúc với ai cũng chẳng nói chuyện với người nào kể cả bố mẹ và tránh gặp mặt Jae Joong.Rồi thời gian trôi đi xóa nhòa tất cả, tôi cũng dần nguôi ngoai hơn nữa trong những ngày tháng đau buồn đó có một người dấu mặt thường xuyên gửi mail an ủi động viên, giúp tôi vượt qua giai đoạn khó khăn đấy.Cho đến tận bây giờ tôi vẫn ko thể biết được người đó là ai....
"Goodbye to you, my trusted friend We've know each other since we were nine or ten Together we've climbed hills and trees Learned of love and A-B-C's, skinned our heart and skinned our knees" Bản nhạc Season in the sun vang lên, chiếc điện thoại rung bần bật trong tay
-Anh hai!có chuyện gì sao?-tôi ngạc nhiên
-Chuyện lớn ấy chứ.Em bỏ nhà đi sao ko báo anh 1 tiếng?-đầu bên kia trả lời
-Vậy là bố bi èn má mi phát hiện roài.Mà nói với anh thì được gì?Chẳng phải anh cũng đang mang tội giống em sao?Giờ lại muốn thêm tội bao che, đồng lõa nữa hả?
-Dù sao thì cũng báo anh 1 tiếng chứ?Ít ra anh cũng có thể cho em ở nhờ hay kiếm giùm một cái nhà trọ nào chứ?Mà em cũng cứng đầu, khó bảo lắm cơ !Daddy và Mommy bảo gì thì làm nấy đi, chống đối làm chi cho khổ? như anh hai đây này,có trải qua rồi mới biết.
-Thì ai bảo em là em gái của anh cơ chứ?
-Ha ha ha!Mà hiện giờ em đang ở đâu đấy?Anh đang quay dở mấy cảnh ở Trung Quốc vì vậy ko có ở nhà đâu.nhưng mà em cứ đến đấy đi, anh sẽ gọi điện thoại báo cho ông bảo vệ
-Thôi, em có chỗ rồi.khi nào anh về thì phone cho em, em sẽ qua.Giờ thì đi làm đi.Bye
-Được rồi.Bye
-Này đang nói chuyện với người yêu đó hả?-bất thình lình một giọng nói vang lên, kèm theo đó là một khuôn mặt mà tôi ko mong thấy chút nào:Uno. Cứ mỗi lần thấy anh ta với nụ cười trên môi là y như rằng tối hôm đó tôi lại bị ám ảnh
-Anh làm cái trò gì thế hả?Có biết tim tôi suýt chút nữa là rơi ra ngoài rồi ko?tôi mà có mệnh hệ gì thì nhất định sẽ biến thành ma về ám anh.
-Ôi, ôi! tôi sợ con ma Jenny quá đi.Này ma ơi, đừng có đứng đây nữa, hãy xuống địa ngục đi.
-Oh my God!Anh chắc là bị dây thần kinh số 1 chạm dây thần kinh số 3 rồi.Bệnh này thì thế giới ko có thuốc chữa đâu. Nhưng mà ko sao, tôi đã có cách.Mai nhất định sẽ đem về chữa cho anh.Rồi sau này nhớ phải hậu tạ tôi đấy nhá.
-Hey Jenny, em nói vậy là có ý gì?-Uno có vẻ rất ngạc nhiên Bỏ mặc anh ta, tôi bước đi.
-Vợ yêu ơi em đi đâu đó?-Uno nói với theo Đúng là đòn này hiệu nghiệm thật, tôi ko đi nữa mà quay lại
-What??????Ai là vợ anh chứ?Đồ hâm, đồ tửng, đồ....-tôi tuôn ra một tràng rồi chạy biến đi.Còn ở lại chắc sẽ vỡ mạch máu não mà chết mất và tôi sẽ trở thành con ma Jenny như lời hắn ta nói. Được rồi Uno!Mai sẽ có 10 con chuột đợi anh đấy.À bây giờ phải đi kiếm mấy con mouse trước đã nếu ko thì sẽ ko kịp mất.Rồi chờ đến ta sẽ hành động.He he, vậy là giải quyết được một tên.Mai sẽ có chuyện vui rồi đây....
(Còn tiếp....) | |
| | | Admin Admin (Tổng Tư Lệnh - Tổng Chỉ Huy)
Tổng số bài gửi : 344 Age : 34 Đến từ : Phía chân trời !! Gần ngay trước mắt. Đó là từ forum này !! (^O^) Registration date : 04/04/2008
| Tiêu đề: Re: 5 chàng trai và 1 cô gái [..::Truyện ngắn:...] Thu May 15, 2008 4:22 pm | |
| 11h đêm Tôi bật dậy, ra khỏi giường và dỏng tai lên nghe ngóng.Hình như mọi người đã ngủ hết. Thời điểm thực hiện kế hoạch đến rồi đây.Tôi lôi dưới gầm giường ra một bịch đựng chuột cao su và một cái ***g chứa đầy chuột bạch.Đáng lẽ ra thì phải "chơi" bằng chuột thật kia nhưng có 2 lí do ko sử dụng nó.Một là ko tìm ra chỗ nào bán, hai là tuy tôi ko sợ thật nhưng mà đó là khi thấy nó chạy nhong nhỏng kia chứ mà bảo cầm mấy con đó thì đúng là ko đủ can đảm Tôi mò mẫm đi xuống lầu.Đầu tiên là dùng chuột giả trước đã.Tôi lấy một con ra, đặt lên chiếc ghế mà Uno ngồi sau đó lấy một cuốn sách chụp lên trên.Con thứ hai được bỏ vào giày.Con thứ ba nằm trong chiếc cốc uống nước.Rồi, xong chuyện dưới này.Bây giờ lên phòng ngủ của anh ta.Theo dự định ban đầu là sẽ cho 3 con chuột bạch ngủ chung với Uno nhưng nghĩ đi nghĩ lại thấy bao nhiu đó còn ít wé nên chơi luôn 10 con cho zui. .Số còn lại cho xuống dưới sàn và tủ áo quần.Okay!kế hoạch đã hoàn chỉnh.Tôi nằm phịch xuống giường và thở phào.Hy vọng mấy con chuột đó hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ của mình.Thật ra lúc đầu khi nghe Xiah nói GIÁN là kẻ thù của MAX thì tôi đã muốn cho anh ta sống chung với chúng rồi nhưng thật ra cũng thấy hơi lo vì ai biết được Xiah có nói dối hay ko?Vì thế nên thử nghiệm với Uno trước và cũng là để dằn mặt anh ta cho chừa thói lẽo đẽo theo làm phiền người khác.Một mũi tên trúng hai đích mừ.
-...Á...một giọng hét thánh thót vang lên.Khỏi phải nói chắc các bạn cũng đoán ra đúng hok? Tôi bước ra khỏi phòng để xem gương mặt của anh ta lúc đó thế nào, thật sự là rất hồi hộp.Anh ta đang đứng dựa cửa, khuôn mặt cắt ko còn giọt máu.He..he...vui quá đi.
-Này có chuyện gì đó?Ko phải là cậu bị lây tính " hét" của Jenny đấy chứ?-Max hỏi
-Hey! anh đừng có mà chọc tôi, ko chừng vài ngày nữa anh cũng bị như anh ta đó....
-Cô nói gì??? Thôi chết, lỡ mồm mất rồi.
-Ko, ko có gì...-tôi đáp
-Hai người thôi chí chóe nhau nữa được hok zạy?-Uno cáu
-Bít oài!Mà cậu làm sao vậy?-Max hỏi
-Có mấy con chuột trong đó.Các cậu hãy vào bắt chúng ra đi
-Thật hok đó?Hồi nào đến giờ nhà này đâu có chuột?Cậu có bị quáng gà ko?-Xiah nói
-Mình nói thật.Lúc nãy đang ngủ thì thấy có gì bò nhột nhột, mở mắt ra thì...một đàn chuột ở trên giường.
-Phì..ha..ha..ha-tôi ko thể nhịn được nữa
-Vợ cười cái gì đấy?thấy chồng bị vầy mà ko thương còn cười nữa hả?
-Ôi trời ơi!đến nước này mà hắn ta còn...Hừ được rồi, để xem lát nữa có còn mở miệng được nữa hok. Hero mở cửa bước ra và trên tay cầm 2 con chuột nhỏ nhắn, xinh xắn. -Uno àh!Đây chỉ là chuột bạch thôi mà, đâu có gì đáng sợ đâu?Chúng rất đáng yêu nữa là đằng khác.Này, cậu xem đi.-Hero chìa chúng ra trước mặt Uno.
-Oái, cậu tránh ra đi, đem vất hết mấy con vật ghê tởm, bẩn thỉu đó đi.Chuột bạch, chuột biếc gì tôi ko cần biết, dẫu sao thì nó cũng thuộc họ nhà chuột cả.Các cậu làm sao thì làm, tối nay mà còn chúng trong phòng thì ko xong đâu với tôi đâu.Còn bây giờ, tôi tạm ngủ với cụa nhé Xiah?-Uno đề nghị
-Ko!giường tôi chật lắm, vả lại còn bị mục nữa, giờ mà cậu thượng lên nữa là nó sụp liền đó.-Xiah kể lể
-Cậu được lắm, tôi ko cần nữa, tôi vào ngủ chung với vợ tôi, phải ko em yêu?-Uno quay sang tôi nói bằng giọng ngọt ngào lạ thường
-Anh điên sao?tôi la lên
-Hai đứa làm vợ chồng lúc nào mà ko cho bố biết nhỉ?-Xiah ngạc nhiên
-Vợ???chồng???Bố???Con???cái quái gì thía nì?Nhà này loạn hết rồi sao?-Max chen ngang
-Ko phải vậy đâu, chỉ là hỉu lầm thôi-tôi cố giải thích
-thôi thôi !ko cần phải nói nữa, tôi biết cả rồi.Cô là nguyên nhân của tất cả mọi chuyện.Bọn họ vốn bình thường vậy mà từ khi gặp cô lại trở nên điên khùng như thế...thật đau lòng quá...-nói rồi Max lắc đầu bước về phòng ko để cho tôi được minh oan. Hừ, việc gì mình phải thanh minh với anh ta chứ nhỉ?
-Thôi tôi đi ngủ đây, mọi người ở lại giải quyết sao thì tuỳ.-tôi cũng đi về phòng
-Này vợ ơi! thế còn chồng thì sao đây?Vợ nỡ lòng nào mà để anh bơ vơ vậy hả? tôi đã quá mệt mỏi với cái tên ko bình thường này rồi, chắc hồi nhỏ anh ta bị té giếng nên thôi ko thèm chấp nữa, anh ta muốn làm gì thì làm, mặc kệ.Quân tử ko thèm chấp tiểu nhân. Sáng hôm sau Bình thường tôi hay ngủ nướng để khỏi phải dây dưa với Max.Vừa tốn thời gian, công sức để gân cổ lên đấu khẩu lại vừ bị xui xẻo cả ngày. Vậy nên tốt nhất là nên tránh đi là hơn.Tuy nhiên hôm nay lại là một ngày khác với mọi ngày nên tôi dậy sớm để còn xem 1 vở kịch hay nhất thế giới nữa chứ.
-Chuyện này là do con làm phải ko?-một giọng nói đột ngột vang lên làm tôi hết hồn vía nhưng chỉ sau vài giây là bộ não thông minh của tôi đã nhận diện được chủ nhân của tiếng nói lúc nãy
-Vậy chứ bố nghĩ con tìm mọi cách moi móc thông tin từ bố chỉ để đem về làm của hồi môn thôi hay sao?
-Cũng đúng.Nhưng mà làm thía thì có quá đáng lắm hok?Nhỡ đâu nó sợ quá mà đi chầu ông bà sớm thì sao đây?
-Con đã điều tra kĩ rồi mới làm chứ bộ.theo như những gì được biết thì chỉ trừ những người bị bệnh yếu tim, còn lại chẳng ai 'lìa trần" vì những việc như thế cả
-Giỏi, giỏi, đúng là con gái của Xiah có khác nhở.
-Mà hôm qua Uno ngủ ở đâu?
-Nó nằm chung với Micky.Sao, lo cho chồng rùi hỉ?
-Nằm mơ đi.Chỉ hỏi cho bít vậy thui.... Vừa thấy tôi ở chân cầu thang mọi người đều có vẻ rất ngạc nhiên.
-Này!hôm nay trời sẽ mưa to đấy, nhớ mang theo dù khi ra đường nhá-Max nói to Tôi biết anh ta đang xiên xỏ mình nhưng chẳng thể làm gì được vì đâu có bằng chứng .....BỊCH.....BỊCH.....BỊCH.....tiếng bước chân chạy xuống cầu thang.Theo phản xạ tự nhiên tôi quay đầu lại nhìn.Thì ra là Uno.Anh ta bước đến bàn ăn....
-Sụp bẫy rồi.Mau lấy ghế ra đi-tôi giục thầm
-Ai để quyển sách này ở đây thế nhỉ?-Uno ngạc nhiên
-Ma nó để.nhìu chuyện quá, lấy nó ra rồi ngồi xuống ăn đi-Micky nói bằng giọng hậm hực. Ô hô!lần đầu tiên thấy anh ta cáu như vậy đấy.Chắc là tối qua Uno ngáy to quá hoặc là làm việc gì ngu ngốc mới khiến cho anh ta bực mình.
-Ôi cha mẹ ơi!cái của nợ này ở đâu ra thế?-Uno la lên Xiah bước đến gần và cầm con vật dưới cuốn sách lên
-Chà, hay ghê nhỉ?ai làm cái nì mà giống thật quá đi.Vừa mềm mềm lại lành lạnh nữa chứ?-Xiah liếc nhìn tôi
-Này, uống đi cho bớt căng thẳng.-Micky đưa nước cho Uno
-Cảm ơn!Chỉ có mình cậu là tốt với tớ thôi.Còn bọn kia vô tình quá
-Ko có gì.Nhưng mà tối nay cậu hãy trở lại phòng của mình đi.Đêm qua cậu ôm tôi chặt khừ làm tôi ko tài nào ngủ được vì khó thở.-Micky nhăn nhó
-Hô hô, thì ra là vậy nên sáng nay cậu khó chịu phải ko?-Max cười cợt
-Làm gì mà ghê thía?lâu lâu bạn bè nằm chung một chút mà ....XOẢNG.... Chiếc cốc rơi xuống đất vỡ tan tành.Một chú chuột xinh xắn dễ thương nằm lăn lốc trên sàn nhà.
-Tôi..tôi thật ko thể chịu đựng được thêm nữa rồi, ko thể ở lại đây thêm 1 phút 1 giây nào nữa.tôi phải đi đây.Nói xong anh ta bước ra cửa
-thơ ngây quá cưng ơi!tưởng thoát dễ dàng vậy sao?Jenny này đã ra tay thì hết đường sống sót.tôi đã lường trước mọi việc hết rồi-tôi cười thầm
Hử?Cái gì ở đây thế nhỉ? -Uno ngạc nhiên. Đúng như dự kiến ban đầu, anh ta đã ko thể mở miệng được nữa khi kéo ra một "em" mouse từ trong chiếc giày.Ko la hét.Chết sững.Ngồi yên bất động.
-Hời!vậy là xong.Màn kịch đến đây kết thúc.Đã quá hả hê rồi, giờ ko còn lí do gì để nán lại nơi chán ngắt này nữa rùi.-tôi nghĩ thầm Sau một hồi suy nghĩ, tôi quyết định lên trường xem lịch học và chủ yếu là....xem thử trong danh sách lớp có cái tên Max nào hay ko.Nếu mà có thì chắc chắn tôi sẽ ngã rật xuống đất và xỉu tại chỗ vì shock mất.ÔI, ko thể nào xảy ra chuyện đó được.Cầu mong trời phật, thánh thần, thổ địa....ko để hắn ta học chung lớp với con.Nếu được như thế con hứa sẽ hậu tạ một nải chuối thật to, một con gà quay thật ngon-tôi thầm khấn vái trên đường đi.
...:::Hết:::... | |
| | | Dee_Kay Thiếu Úy
Tổng số bài gửi : 402 Age : 31 Đến từ : bik để làm chi hũm ở nơi xa xôi lém ( đầm sen óa ) ^^ hyhy đến đóa mà tìm ná : Registration date : 11/04/2008
| Tiêu đề: Re: 5 chàng trai và 1 cô gái [..::Truyện ngắn:...] Thu May 22, 2008 2:18 pm | |
| khõi đọc cũg bik số phận con nhỏ seo zùi | |
| | | L2B_loved_N Smods (Đại Tướng)
Tổng số bài gửi : 975 Age : 33 Đến từ : nơi chỉ có mình ta.... Registration date : 05/04/2008
| Tiêu đề: Re: 5 chàng trai và 1 cô gái [..::Truyện ngắn:...] Thu May 22, 2008 4:32 pm | |
| pác Đạt bớt phát biểu hàm ý bậy bạ đi nhé.......... | |
| | | Dee_Kay Thiếu Úy
Tổng số bài gửi : 402 Age : 31 Đến từ : bik để làm chi hũm ở nơi xa xôi lém ( đầm sen óa ) ^^ hyhy đến đóa mà tìm ná : Registration date : 11/04/2008
| Tiêu đề: Re: 5 chàng trai và 1 cô gái [..::Truyện ngắn:...] Fri May 23, 2008 8:03 am | |
| ờ thui tao nói ẩn dụ zậy ai có trình độ thỳ hĩu nhoa :X:X:X:X=)) | |
| | | Sponsored content
| Tiêu đề: Re: 5 chàng trai và 1 cô gái [..::Truyện ngắn:...] | |
| |
| | | | 5 chàng trai và 1 cô gái [..::Truyện ngắn:...] | |
|
Trang 1 trong tổng số 1 trang | |
Similar topics | |
|
| Permissions in this forum: | Bạn không có quyền trả lời bài viết
| |
| |
| |
|